Nỗi sợ đến từ quá khứ / 1704
- tuluc2001
- Apr 17, 2022
- 3 min read
Có mấy khi mình ngồi lại và viết những dòng này, không phải để giãi bày hay kể lể, mà là đánh dấu cho một suy nghĩ mới của bản thân. Ít hay nhiều, quan trọng hay không thì suy nghĩ này đã giúp cho một buổi sáng của mình không còn là tiếng thở dài nữa.
Rất nhiều lần trong đời, mình tự chán nản bản thân.
Cái tính trì hoãn mãi không bỏ được vì những thú vui nhất thời.
Rồi càng ngâm khoảng thời gian "tự thưởng" này thì càng va vào nhiều bài post self-help, nào là tips lấy lại động lực, nào là review sách và cách bạn thành công với việc đọc mỗi tuần 1 cuốn, nào là tham dự giải X cuộc thi Y thì cơ hội bạn sẽ tăng cao (hoặc là cách duy nhất để bạn thành công), hoặc những cuộc sống như mơ, filter thật màu sắc của các vloggers.
Mình tự nhận bản thân là môt đứa không có lập trường mấy, sẽ rất chăm xem review và chạy theo các hoạt động vì nghĩ "mình cũng làm được nè", nhưng ít khi ngồi lại mà suy nghĩ, động lực này là từ đâu ra, nó có cần hay không và tại sao lại cảm thấy vô tri sau mỗi lần làm.
Nghĩ tới nghĩ lui thì cũng biết mình bị cuốn vào áp lực phải bằng những người mà mình cảm thấy insecure. Mình sẽ là dạng người thấy người ta đươc cái này thì mình sẽ muốn giống như vậy để được hưởng các lợi ích tương đương.
Nó đúng ở nhiều mặt.
Những áp lực này lại là động lực mình vươn lên và chứng tỏ bản thân làm đ
được.
Mình cảm thấy là người bận rộn và có giá ktrịi cũng xuôi theo dòng sông chảy xiết của thành tích này.
Và rồi cuối ngày, mình tự hỏi,
Bản thân mình là ai?
Quay lại với xuất phát điểm, vì sao mình lại hành động dựa theo phần lớn là quá khứ của người khác?
Những điều họ đã làm được là điều mình cảm thấy áp lực, và cách mình giải quyết, là chạy theo quá khứ và biến nó thành của mình hiện tại.
Đây là điểm mình đánh mất bản thân.
Mình luôn tự tin bản thân rất rạch ròi ở việc sống trong hiện tại kết hợp tương lai. Mình có hẳn bài viết về nó.
Nhưng nếu xét về mặt động lực làm việc mỗi ngày, thì dường như là sống về quá khứ ... của người khác.
Nên nếu việc một ngày mình vô tình lướt một account rất cool, nào là chơi thể thao, có bạn bè, có những tấm hình vintage từ cái máy filmh ao ước, thì mong bản thân hãy nhận ra rằng, dó là quá khứ của người khác, những điều mà cả một quá trình họ đã phải trải qua, chỉ từ việc mình nhìn được kết quả của họ không có nghĩa mình sẽ có thể dễ dàng biến nó làm điểm bắt đầu cho một phong cách sống mới của bản.
Đó không phải là cách thế giới này xoay hay bất kỳ mô hình kinh doanh nào mình biết hoạt động.
Mình tin rằng, nếu thay đổi hướng nhìn, rằng mình bỏ qua quá khứ người làm mình áp lực. Mình nghĩ rằng cả hai đều là tờ giấy trắng, vậy thì nghĩ ở hiện tại và tương lai, họ sẽ làm gì. Hiển nhiên, đó hoàn toàn là những điều mình không biết được, và đã không biết thì sẽ không thể vịn vào đó mà cảm thấy áp lực.
Suy nghĩ này nhiều phần còn phải suy xét. Nhưng mình sẽ tự chứng minh bản thân cách này hiệu quả trong thời gian sắp tới. Mình chả biết đâu, đó là điều thú vị của việc sống ở hiện tại và tương lai, vì chả biết mai mình sẽ có thêm phát minh gì xàm xàm nữa.
Mình có một bài hát muốn share. Mình là đứa chỉ thích nghe giai điệu nhưng bài này làm mình mê tít cái câu chuyện đằng sau: Steal Your Dad (demo) - YouTube
Comments