1906 / XA
- tuluc2001
- Jul 4, 2021
- 3 min read

Lại một ngày trôi qua và kết thúc trước màn hình máy tính.
Miệng đang hơi đau, do cười hơi nhiều, hoặc đó không phải là cười. Mình đã rất nhớ mọi người, gặp lại những khuôn mặt ấy làm minh nhớ lắm...nhưng mình đã không nói như vậy. Chỉ mute tiếng và nhìn mọi người lần lượt rời khỏi phòng do có meeting sau đó. Còn lại là những khuôn mặt mới, mình không quen lắm, cũng không biết nói gì, đến việc nnghi gì thì đầu óc cũng chọn cách trở nên trống rỗng.
Mình tự hỏi: nỗi nhớ trong mình là gì? Vì sao nói nhớ nhưng lại cảm giác XA lắm?
Chắc là do không làm chung công việc, không hối task lẫn nhau, không chọc nhau bằng ngôn ngữ mà tụi mình tạo ra. Những điều này vốn dĩ là những thứ đã gắn kết bọn mình rất chặt. Nhưng không có nó, không có chất keo này, thì bỗng dần tách rời...mình cảm thấy không thuộc về nơi ấy nữa.
Mình đang nghe nhạc của TÙNG, chủ ý chọn bài XA và tìm lời hát, để biết được mình cũng đang cảm thấy như vậy.
Có nhớ tôi trong đời?
Những ngày đi xa
Ngày hiên lá về
Tình tôi như gió êm giao mùa
Em, ngày mai có về?
Tình tang tôi hát em nghe
Chuyện là tôi thấy mình xa
Bèn buồn tôi hát tình ca
Ừa thì chuyện là vậy thôi. Bạn và tôi gắn kết bằng công việc và những lần đi chơi. Bây giờ cả hai thứ đều không có, cũng ít cơ hội để dành thời gian cho nhau. Thì lấy đâu ra những hoài niệm, tâm tư mà tôi muốn kể bạn nghe, bạn kể tôi nghe. Và bạn cũng như vậy phải không? Cũng thấy được sự XA của mình?
À mà thật may, vì hình ảnh của bài hát là chiếc vòng đu lớn. bầu trời kia mây vẫn trôi và xanh lắm, vòng đu quay vẫn cứ lăn đều. Tôi thấy có một buồng ký ức của chúng tôi, được đưa lên cao nhất, chạm đến các tầng mây, nhưng lên được đến đỉnh, lại phải đi xuống, và cũng ngay lúc đó, những tiếng cười của tụi mình bỗng xa dần.
Có phải mọi cuộc vui đều phải kết thúc?
Chúng tôi đang chọn điều gì khác, để vẫn được vui cùng nhau, như những ngày đó vậy?
Có người bảo, hãy CHẤP NHẬN.
Nhưng vân phải HIỂU rằng:
XA nhau là điều nên có, đó là thời gian để bạn nhớ về tôi, tôi nghĩ về bạn. Vì đôi khi ta bên nhau suốt, nên thành ra thời gian trôi nhanh và cả hai quên mất phải nhớ về nhau và cần nhau.
XA là để bạn và tôi sắp xếp lại các ký ức mà tụi mình đã đi qua. Nó đẹp, nó hoài niệm và trân quý, thật sự chỉ những lúc ngồi xuống, im lặng nhìn nhau vè nhớ về, thì lúc đó ta mới thật sự NHỚ NHAU. Vì có người bảo, và tôi thấy đúng: "chúng ta không thật sự lắng nghe khi đang nói, cả suy nghĩ cũng vậy."
XA là để tôi chợt nhận ra sự thiếu vắng ấy, mới XA thì buồn, XA lâu hơn chút là NHỚ, hơn chút nữa là MONG. Và lâu hơn là kỉ niệm. Nên hãy cứ vậy nhé, giữ trọn những giây phút kỷ niệm tuyệt đẹp. Và khi kỷ niệm được tạo hình tạo khối như vậy, rõ ràng đến mức tôi có thể chạm vào. Thì lúc ấy, hãy hẹn nhau một buổi cà phê, để cùng nhìn lại nha.
Vì thế, tôi và bạn cần XA nhau, để NHỚ nhau, để MONG ĐỢI ở nhau nhiều hơn, và để bạn trở thành một Người Thương của tôi, một ký ức quý giá cần được cất giữ kỹ.
Cảm ơn bạn vì đã XA tôi.
Comments